Đêm tối...
Cái bao phủ con là một màn đêm tối mịt. Cảm thấy như đang chơi vơi giữa một thực tại mênh mông trống rỗng, một vực thẳm không bờ bến... hoang mang đến tột cùng...
Những nỗi sợ khiến con run rẩy, sợ hãi...
Khoảng lặng mênh mông không một tiếng nói.
Hơi thở trở nên nặng trĩu và ngột ngạt,
Toàn thân như lã đi...kiệt sức!
Đối diện với bóng đêm trong tâm hồn, sự trần trụi nơi mình,
Sự hèn kém, mọn hèn... ôi thân phận nhỏ bé này!
Chơi vơi, con biết bám vào điều gì, bám vào ai
Cái bất lực đến cùng cực, không làm được gì
Chơi vơi,... Lạy Chúa!
Mảng tối sự dữ trong chính con, con không chịu nỗi,
Cái trần trụi hỗ thẹn
Con thấy mình đáng để chịu những gì mình đáng chịu, con không than trách
Con đáng chết, con muốn nói lên ngàn lời xin lỗi,
Xin lỗi Chúa, xin lỗi những người yêu thương con, tất cả...
Quá nhiều những tổn thương con gây nên,
Quá nhiều những vết thương con đã gây ra,
Đời con như một bức tranh lấm lem, nguệch ngoạc
Con tìm không thấy đâu đón nhận con trong chính con
Ngay cả bản thân con, con không thể đón nhận được... không thể
Con không dám mở miệng xin Chúa
Con đáng chết!
Con không biết làm gì cả, không biết bước về đâu?
Nước mắt và những cái nấc nghẹn
Sức nặng của bóng tối khiến con kiệt sức
Con tim con bơ vơ... quạnh hiu...
Nhưng có một điều gì đó, một sức lực nào đó khẻ nâng đỡ con
Và con thấy nơi mình khắc khoải sự tự do, giải thoát
Hiện giờ con như lần mò bước đi trong bóng tối bủa vây
Những bước chân đan xen với sợ hãi lắc lư
Con nhìn thấy lờ mờ một bến bờ chờ đón con,
Con lại không thấy rõ, con đã mất dấu...
Một tiếng lạ, quá lạ với con...
Con 'MUỐN MUA BÌNH AN' không?
Con muốn...
Con muốn cho tất cả mọi người chung quanh con!
Chữa lành cho con nữa
Xin thương xót con, cho con về
Xin giúp sức và dìu con giờ này
Xin cho con dám bước về vùng ánh sáng yếu ớt ấy.
Về với Chúa, Chúa của con!
Hãy đưa con trở về!
Xin nâng đỡ con, lạy Chúa!
Con không biết nói với ai, không biết bám vào đâu...
Xin xót thương con!
Một khoảng tối mênh mông vẫn bao lấy con...
0 Comments:
Đăng nhận xét